(VnMedia) - Thu Hà Nội mà không nói về hoa sữa với mùi hương đặc biệt của loài hoa này thì thật là không đầy đủ... Trời se lạnh, đi trên đường Quang Trung, Nguyễn Du... lòng chợt man mác nhớ về những năm tháng cũ, những kỷ niệm đẹp của tình bạn tình yêu gắn với hương hoa sữa nồng nàn...
Tôi yêu Hà Nội, yêu cả mùi hương nồng nồng hăng hắc mà nhiều người không thích. Tôi đã lang thang đạp xe đạp trên những con phố mỗi khi thấy buồn thấy nhớ người yêu. "Em vẫn từng đợi anh trên những chặng đường quen, tiếng hát ai xao động thoáng mùi hương êm đềm...". Chỉ một mình tôi lang thang với những kỷ niệm đã khắc ghi hình bóng người tôi yêu, cây hoa sữa trong ngôi nhà cổ ở Hàng Chuối với bụi hoa móng rồng nơi cổng nơi tình yêu tôi bắt đầu. Con đường Hoàng Diệu thẳng tắp hai hàng cây nơi chúng tôi thường nắm tay nhau đi dạo mỗi tối. Cả cây cầu Thăng Long nơi tôi và anh từng chở nhau đi qua đi lại để tìm em Thắng. Cả khuôn viên trường Đảng rất nhiều cây hoa sữa. "Kỷ niệm ngày xưa vẫn còn đâu đó, những bạn bè chung những con đường nhỏ..."
Tôi ở lại với Hà Nội, với mẹ còn anh về gần với quê hương mình có ba mẹ và một đàn em của anh. Đêm Hà Nội thơm nghẹn lòng hoa sữa, tôi vẫn ở đây một mình lang thang trên những con đường những góc phố có loài hoa này. "Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm, có lẽ nào anh lại quên em, có lẽ nào anh lại quên em..." Chúng mình có duyên gặp nhau một quãng đời ngắn ngủi nhưng không có phận để đi cùng đến cuối con đường đời...
Tuổi mười lăm em lớn lên từng ngày Một buổi sáng bỗng thành thiếu nữ Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ
Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu Mùi hoa sữa trong áo em và mái tóc Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt Vậy mà tan trong sương gió mong manh
Tại muà thu, tại em hay tại anh Tại sang đông không còn hoa sữa Tại siêu hình, tại gì không biết nữa Tại con bướm vàng có cánh nó bay
Đau khổ nhiều nhưng éo le thay Không phải thời Romeo và Juliette Nên chẳng có đứa nào dám chết Đành lòng thôi, mỗi đứa một phương
Chỉ mùa thu tròn vẹn nhớ thương Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ Hương của mối tình đầu nhắc nhở Có hai người xưa đã yêu nhau ...
Thơ Nguyễn Phan Hách |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét